Có cơn gió thoảng qua...

Có những cuộc gặp gỡ tình cờ để rồi gán vào đó hai từ định mệnh... Định mệnh có đôi khi tựa như cơn gió thoảng chỉ thoáng qua vô tình rồi đi thế thôi... Nhưng cơn gió ấy cứ mãi còn đó còn vương vấn trong tâm trí để rồi bất chợt một giây phút nào đó khiến con người ta thấy nhói và chạnh lòng...

Mùa thu "định mệnh"

Đó là mùa thu đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi, với tôi đó là mùa gây thương nhớ... tự dưng thấy nhớ một người lạ nhớ da diết như thể tình yêu lâu ngày không gặp thế thôi... Chớm thu khoảng khắc giao mùa vựa như một cô gái mới biết yêu lần đầu, mang trong mình cái ấm áp có khi là nóng rát của những sợi nắng hè còn sót lại... thêm thắt vào đó một chút dư vị se lạnh mơn man trên da thịt của những cơn gió đầu mùa... Sáng mai, mỗi sớm mai trong trẻo yên bình đến lạ...

Góc phố cổ đêm đêm văng vẳng tiếng rao hàng với muôn vàn âm hưởng trầm bổng khác nhau thì giờ đây im bặt... không gian tĩnh lặng đến nổi có thể nghe được cả tiếng lá cây đang quện vào gió xoay vòng chao lượn trên không trung rồi là tà rơi xuống nhẹ nhàng mướt mượt như thể một vũ công điêu luyện... Ánh nắng ban mai nhàn nhạt vựa như sắc mai mùa hạ len lỏi qua màn sương mỏng nghiêng bóng ghé thăm những bông hoa còn đang ngái ngủ... những cánh hoa tường vy e ấp cuộn mình trong chiếc chăn xanh chờ nắng lên khoe sắc...

Phố cổ sáng nay yên bình quá! Mà chẳng phải chỉ sáng nay mà sáng nào với tôi trong cái âm hưởng du dương của mùa thu Phố cổ vẫn đẹp vẫn nên thơ và yên bình như thế... Hít một hơi thật sâu căng phồng lồng ngực như muốn ôm trọn cả bầu trời thu vào trong trái tim nhỏ bé rạo rựa đang khao khát được sống và được yêu thương...

 
 
 
Learn More
 
 
Có cơn gió thoảng qua...

Mùa thu trong tôi là những trang sách đầy kỷ niệm và nổi nhớ mà những khi lật lại từng trang kí ức tôi lại phá lên cười ngạo nghễ có khi lại tự trách yêu mình... ôm trọn cuốn sách kỉ niệm gì chặt nơi lồng ngực tôi thấy tim mình thổn thức,... nghe rõ từng tiếng đập mạnh loạn nhịp nơi con tim.. Phải chăng là cơn gió đầu mùa sáng nay chở những kỷ niệm quay về... Chỉ là cơn gió thoảng qua... nhưng trong tôi là cả bầu trời giông bão... trong cơn bão ấy có anh "mùa thu định mệnh" của tôi...

Có cơn gió thoảng qua...

 

Tôi gặp anh tình cờ như hai người xa lạ giữa biển người vô tình tìm đến với nhau và biết về nhau đôi điều như những người quen biết... Tôi chẳng nhớ cho kỳ hết những gì về anh và có lẽ tôi trong anh cũng chỉ là những đường kẻ nguệch ngoạc không rõ nét,... Lướt qua nhau như bao người xa lạ vẫn bước vội trên con phố nhỏ nhưng định mệnh khiến cả tôi và anh chựng bước để biết đôi điều về người lạ kia... Nhưng tôi với anh mãi mãi chỉ là những người lạ lướt qua nhau để rồi gây thương nhớ để phì cười thổn thức mỗi khi nhớ về nhau... Chẳng khác nào một giấc mơ kẹo ngọt để sớm mai bừng tĩnh giật mình chẳng phải sự thật đâu, nhìn qua khung cửa sổ tất thảy vẫn còn nguyên vẹn chẳng đổi dời và khác đi cho kì được, mây vẫn trôi và gió vẫn thổi để chở những sợi nhớ sợi thương gieo vào lòng những trái tim yếu mềm...

Chẳng một cái nắm tay nhưng tất cả về anh ánh mắt nụ cười dáng dấp tựa như bàn tay vô hình đang chạm vào trái tim tôi...

Hôm nay, hãy để tôi say trong cơn mơ mộng mị tỉnh giấc rồi tôi lại là chính tôi... Chỉ là cơn gió thoảng qua thôi nhưng sao tôi nghe tim tôi đang thắt lại từng tiếng đập khe khẻ e ấm áp như nàng thu...